- Khi bạn 1 tuổi, mẹ cho bạn ăn và tắm cho bạn.Bạn cảm ơn mẹ bằng cách khóc suốt đêm.
- Khi bạn 2 tuổi, mẹ dạy bạn tập đi. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách chạy biến đi khi mẹ gọi.
- Khi bạn 3 tuổi, mẹ nấu cho bạn ăn ngon.. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách bỏ thừa thức ăn.
- Khi bạn 4 tuổi, mẹ mua bút chì màu cho bạn. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách tô vẽ lung tung lên tường.
- Khi bạn 5 tuổi, mẹ cho bạn ăn mặc đẹp vào những ngày lễ. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách nhảy ngay vào vũng bùn.
- Khi bạn 6 tuổi, mẹ đưa bạn đến trường. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách kêu ầm ĩ lên "Con không đi học đâu"
- Khi bạn 7 tuổi, mẹ mua bóng cho bạn chơi. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách đá nó vào cửa nhà hàng xóm.
- Khi bạn 8 tuổi, mẹ mua kem cho bạn ăn. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách làm rơi đầy kem ra ngoài.
- Khi bạn 9 tuổi, mẹ mua đàn cho bạn tập. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách chẳng bao giờ thèm động đến.
- Khi bạn 10 tuổi, mẹ chở bạn đi khắp nơi, từ trường học đến những buổi sinh nhật ở nhà bạn bè. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách nhảy ngay xuống xe khi đến nơi, chẳng thèm quay lại chào mẹ.
- Khi bạn 11 tuổi, mẹ đưa bạn và bạn bè đi xem phim.Bạn cảm ơn mẹ bằng cách đòi ngồi cách xa khỏi mẹ.
- Khi bạn 12 tuổi, mẹ nói bạn không được xem một số chương trình và một số báo. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách chờ mẹ ra khỏi nhà là xem.
- Khi bạn 13 tuổi, mẹ khuyên bạn cắt tóc. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách nói rằng mẹ chẳng có con mắt thẩm mỹ.
- Khi bạn 14 tuổi, mẹ cho bạn tiền đi nghỉ mát với bạn bè một tuần. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách chẳng thèm gọi điện về nhà một lần.
- Khi bạn 15 tuổi, mẹ đi làm về và mong bạn ra đón.Bạn cảm ơn mẹ bằng cách ngồi trong phòng mình và khóa cửa.
- Khi bạn 16 tuổi, mẹ dạy bạn đi xe máy. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách lấy xe đi lúc nào bạn muốn.
- Khi bạn 17 tuổi, mẹ đang chờ một cú điện thoại quan trọng. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách nói chuyện điện thoại suốt tối.
- Khi bạn 18 tuổi, mẹ khóc khi bạn tốt nghiệp trunghọc. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách đi liên hoan với bạn bè đến tận tối khuya.
- Khi bạn 19 tuổi , mẹ cho bạn đi học đại học, chở bạn đến trường, cầm túi xách cho bạn. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách hối mẹ đi về ngay từ xa cổng trường để khỏi xấu hổ với lũ bạn.
- Khi bạn 20 tuổi, mẹ hỏi bạn đã có bạn trai/bạn gái chưa? Bạn cảm ơn mẹ bằng cách nói "Không phải việc cuả mẹ!"
- Khi bạn 21 tuổi, mẹ khuyên bạn về nghề nghiệp tương lai. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách nói "Con chẳng muốn như mẹ"
- Khi bạn 22 tuổi, mẹ ôm bạn khi bạn tốt nghiệp đại học. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách đề nghị mẹ cho đi du lịch thật xa.
- Khi bạn 23 tuổi, mẹ tặng bạn nhiều thứ cho căn hộ bạn mới thuê ở riêng. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách bảo bạn bè là trông thế thật xấu.
- Khi bạn 24 tuổi, mẹ gặp người yêu của bạn và hỏi về kế hoạch của 2 người. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách rên lên "Thôi đi mẹ!"
- Khi bạn 25 tuổi, mẹ giúp bạn làm lễ kết hôn. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách chuyển nhà đi thật xa.
- Khi bạn 30 tuổi, mẹ gọi điện và khuyên bạn về việc nuôi dạy con cái. Bạn cảm ơn mẹ và nói "Bây giờ mọi thứ khác rồi mẹ ơi"
- Khi bạn 40 tuổi, mẹ gọi điện nhắc về sinh nhật của một người họ hàng. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách nói "Con bận lắm!"
............
- Khi bạn 50 tuổi, mẹ ốm và cần bạn chăm sóc. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách đọc sách về việc bố mẹ trở thành gánh nặng của con cái như thế nào.
* Rồi một ngày, mẹ mất.
Tất cả những gì bạn chưa bao giờ làm, bây giờ trôi vụt qua trước mắt bạn như một tia sét.
Chẳng có gì có thể thay thế được mẹ. Dù có những khi mẹ chẳng phải là người bạn tốt nhất. Có khi mẹ bất đồng với bạn, nhưng mẹ vẫn là mẹ của bạn. Mẹ luôn ở bên cạnh, lắng nghe những nỗi buồn, những lo lắng của bạn. Bạn hãy tự hỏi mình xem, bạn đã dành đủ thời gian cho mẹ chưa? Các bạn hãy biết quý trọng thời gian được ở bên mẹ và hãy dành ra 1 chút thời gian thôi, hãy nghĩ xem từ trước tới giờ những việc mình đã và đang làm đã xứng đáng với những gì mẹ đã làm cho chúng ta chưa...???
Mỗi lần đọc những bài viết về Mẹ, nghe những bài hát về Mẹ là mỗi lần tôi chảy nước mắt. Vì sao vậy?
Trả lờiXóa- Tôi thấy mình là một đứa con bất hiếu. Lúc Ba Má còn sống, hoàn cảnh đưa đẩy khiến tôi chỉ lo cho gia đình riêng của mình là đã hụt hơi rồi.
Còn các chị em tôi vẫn khá là chu đáo với cha mẹ, dù thời đó họ cũng không khá giả gì. Như vậy phải chăng tôi đã đem hoàn cảnh khó khăn đặc biệt của mình thời đó để biện bạch cho sự vô tâm của mình???
- Nhớ, trong bài HIỂU ĐỜI có đoạn "Cha mẹ yêu con là vô hạn; con yêu cha mẹ là có hạn"; lại nhớ đến lời trong một tuồng cải lương xưa "Hồi nhỏ mình cho nó cục kẹo nó cũng mừng,... bây giờ mình cho chúng cả cuộc đời chúng cũng không thèm nhận", ngẫm thật là chí lí! Lắm khi mình có cảm giác là con cái bây giờ chúng không cần mình nữa, giờ mình lạc hậu rồi, ý kiến ý cò của mình không còn có giá trị nữa, thậm chí sự quan tâm hối thúc viêc ăn, ngủ của chúng đôi lúc cũng là sự làm phiền.
Nhưng lòng người mẹ thì lúc nào cũng hướng về con.
Con đang tiến gần những ngày "làm mẹ". Hai tiếng đó sao thiêng liêng quá phải không Dì?! Khi mang thai con mới cảm nhận được hết những nỗi vất vả của một người mẹ (mà có lẽ chỉ là một phần triệu thôi). Hy vọng con sẽ là người mẹ bản lĩnh như Dì và mẹ con.
Trả lờiXóa"Khi con 25 tuổi, con mang thai, mẹ con dạy con cách dưỡng thai. Con cám ơn mẹ con bằng cách "trên mạng đầy""
TD thương!
Trả lờiXóaDì sáu hiểu tâm trạng của người sắp được làm mẹ như con lắm! Dì cũng tin là con có đủ khôn ngoan để tiếp thu có chọn lọc những thông tin trên mạng, trước khi trân trọng tiếp thu những kinh nghiệm quí báu của những người thân xung quanh, nhất là của mẹ con.
Mang thai vất vả ư? - Chuyện nhỏ thôi cô bé ạ.
Nuôi con vất vả ư? - Cũng chuyện nhỏ luôn!
Tất cả đối với người mẹ chỉ là "chuyện nhỏ" vì người mẹ luôn yêu thương con của mình.
Chúc con sẽ là người mẹ tuyệt vời nhé, cô bé yêu!
TB: con biết trang Webtretho.com hay không? Hay lắm đó!