Năm 2010, tôi may
mắn có cơ hội kết bạn với một người là một thành viên trong ban giảng huấn Chương
trình Giáo dục các giá trị sống (LVEF). Khi gặp nhau, cô bạn này đã đề cập, mỗi
lần một ít, kiến thức về các giá trị sống và thông tin về chương trình này, đã
tặng tôi những cuốn sách quý. Cũng như nhiều người, bản thân tôi đã đọc khá nhiều
trong các loại sách, báo, trên mạng,... những tài liệu lý luận, những câu chuyện
có tác dụng bồi dưỡng tâm hồn-đạo đức, đã phần nào trải nghiệm thực tế cuộc sống,...
nên những kiến thức cô bạn chia sẻ cũng không quá mới mẻ nhưng tôi cảm nhận ở
đó có những điểm rất thú vị trong cách tiếp cận vấn đề. Đặc biệt, tôi cảm nhận
được mục đích cao cả và trong sáng của cô bạn nói riêng, của LVEF nói chung – cho một thế giới tốt đẹp hơn. Tất cả những
điều đó đã thu hút tôi mãnh liệt. Khi TP Cần Thơ là thành phố thứ ba ở Việt Nam
(sau Hà Nội và TP HCM) được cấp phép tổ chức tiếp nhận LVEF và trường Cao đẳng
Cần Thơ là điểm tiếp nhận đầu tiên, tôi đã hồ hởi tham gia lớp tập huấn dù biết
mình không còn trẻ, thời gian làm “người
của số đông” của tôi đang đếm ngược...
13 tháng 7, 2013
Xuân hy vọng
“Chiều tối ba mươi Tết tôi gượng dậy
để làm nốt một số việc nhà còn dang dở. Từ sáng tới giờ tôi nằm vùi vì bị sốt,
nhức đầu, chóng mặt. Tội nghiệp hai đứa
nhỏ, từ sáng giờ chúng lăng xăng vừa lo chăm sóc mẹ vừa làm nhiều việc nhà,
nhưng việc nội trợ mà thiếu bàn tay phụ nữ thì làm sao tươm tất, chu đáo cho
được – tôi thầm nghĩ – À, không biết mấy chậu bông vạn thọ chúng mua hồi xế ra
sao nữa! Tôi đi ra mái hiên nhà trước để xem mới thấy chậu hoa chúng mua
nhìn vô thấy tối hù, chả có vẻ gì là Xuân cả! Chắc là nghĩ năm tới có thể gia đình càng thêm khó khăn nên chúng tiết
kiệm mua về mấy chậu hoa chưa nở bị người ta chê lên chê xuống với giá rẻ mạt
chứ gì! Có tiết kiệm thì cũng vừa vừa thôi các con ơi, thà mua 2 chậu mà trông
tươi sáng còn hơn 4 chậu mà tối hù – Tôi rơm rớm nước mắt, nỗi tủi thân lại
được dịp dâng trào. Nhà không có điều kiện trồng được cây hoa, cây kiểng nào
nên Tết năm nào cũng phải đi mua hoa chợ về chưng đỡ để gọi là có đỏ đỏ vàng vàng
cho vui mắt mấy ngày đầu năm. Vậy mà năm nay...
10 tháng 7, 2013
Bê bối
Lâu rồi không chăm sóc gì đến cái blog này, cũng không cập nhật bài mới.
Ôi, mình đa đoan và tham lam quá chăng?
Ôi, mình đa đoan và tham lam quá chăng?
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)