Một hôm vào cuối giờ học, cô ta nói với học trò:
- Để mấy em thư giãn, cô kể cho mấy em nghe chuyện hay quên của cô...
Các em cười rộ lên (tập 1): Cô kể đi cô!
- Chưa gì mà cười rồi! Các em nghe nè: Chủ nhật rồi cô có việc phải đi, khóa cửa rào và ngồi lên xe rồi cô mới nhớ là mình quên một món đồ...
Các em cười rộ lên (tập 2).
- Chưa mà các em, còn nữa! Cô mở cửa rào, khóa xe, xách giỏ vô nhà, đi lại "cái xóm" để món đồ bị bỏ quên... nhưng cô không tài nào nhớ ra là mình bỏ quên cái gì...
Các em cười ầm lên (tập 3).
- Chưa đâu các em ơi! Cô trở ra xe đứng tần ngần một hồi cũng hông nhớ ra luôn...
Các em cười khà khà (tập 4).
- Cô giận quá, giả bộ ngồi lên xe coi nhớ ra hông... ngồi lên xe mới nhớ ra là mình quên cái khẩu trang...
Các em cười ha hả (tập 5).
- Chưa hết đâu! Cô đi vô nhà lấy được cái khẩu trang, đi ra khỏi nhà, bấm khóa cổng lại cẩn thận, ngồi vào xe mang cái khẩu trang vào đàng hoàng, lúc đó cô mới hay là mình bỏ quên chùm chìa khóa trong nhà...
Các em cười ngả cười nghiêng (tập 6)....
* Toàn tập: Hì hì... nhưng mà nè, các em có phát hiện ra điều gì hông? (ngẩn ngơ) - Cô nhớ rất rõ những lần quên đó để kể chi tiết cho các em nghe. Vậy các em thấy cái trí nhớ của người ta thật là diệu kỳ, phải hông? (bớt cười)
PhNga - 26/11/2010
- Để mấy em thư giãn, cô kể cho mấy em nghe chuyện hay quên của cô...
Các em cười rộ lên (tập 1): Cô kể đi cô!
- Chưa gì mà cười rồi! Các em nghe nè: Chủ nhật rồi cô có việc phải đi, khóa cửa rào và ngồi lên xe rồi cô mới nhớ là mình quên một món đồ...
Các em cười rộ lên (tập 2).
- Chưa mà các em, còn nữa! Cô mở cửa rào, khóa xe, xách giỏ vô nhà, đi lại "cái xóm" để món đồ bị bỏ quên... nhưng cô không tài nào nhớ ra là mình bỏ quên cái gì...
Các em cười ầm lên (tập 3).
- Chưa đâu các em ơi! Cô trở ra xe đứng tần ngần một hồi cũng hông nhớ ra luôn...
Các em cười khà khà (tập 4).
- Cô giận quá, giả bộ ngồi lên xe coi nhớ ra hông... ngồi lên xe mới nhớ ra là mình quên cái khẩu trang...
Các em cười ha hả (tập 5).
- Chưa hết đâu! Cô đi vô nhà lấy được cái khẩu trang, đi ra khỏi nhà, bấm khóa cổng lại cẩn thận, ngồi vào xe mang cái khẩu trang vào đàng hoàng, lúc đó cô mới hay là mình bỏ quên chùm chìa khóa trong nhà...
Các em cười ngả cười nghiêng (tập 6)....
* Toàn tập: Hì hì... nhưng mà nè, các em có phát hiện ra điều gì hông? (ngẩn ngơ) - Cô nhớ rất rõ những lần quên đó để kể chi tiết cho các em nghe. Vậy các em thấy cái trí nhớ của người ta thật là diệu kỳ, phải hông? (bớt cười)
PhNga - 26/11/2010
Đang làm việc trên máy tính thì... phụp: điện bị cúp! Thôi rồi! Đang có chuyện gấp mà gặp cái nạn này nữa... hic hic...
Trả lờiXóaMà thôi cũng được. Ta buông máy tính ra, vô phòng thằng lớn đu tòn ten lên cái xà đơn cho nó dãn cột sống rồi làm mấy việc nhà lặt vặt, coi như để thư giãn vậy mà. Ta dọn dẹp, sắp xếp, lau chùi một hồi rồi xếp quần áo. Ừ nhỉ, tranh thủ ủi luôn ba cái quần áo nữa. "Chèn đét ơi! Cái bàn ủi này bộ hư rồi sao mà không có vô điện vầy nè? V.ơi! Con vô coi giùm mẹ cái bàn ủi đi...". V.: "Cúp điện rồi mà mẹ ủi sao được! Bữa nay mẹ làm sao dạ?" Hì hì...
Thôi, dọn xong trong bếp rồi trở vô phòng riêng "hệ thống hóa" lại ba cái sách vở, tài liệu. Chợt thấy cái album của 1 người bạn... "Ông mèn ơi! Người ta nhờ mình scan mấy tấm hình cũ nhưng mình lu bu lại thấy việc không gấp lắm nên cứ lần lựa mãi rồi quên béng luôn. Thôi bữa nay mở máy scan luôn cho rồi"... "Ủa, sao cắm điện vô đàng hoàng rồi mà nó không "lên đèn", bộ nó hư rồi hay sao vậy cà?... Ối chết, cúp điện rồi mà mình quên... Lẩm cẩm dữ rồi... huhu......"
[Chiện có thiệt "chăm phần chăm" đó bà con ui! Tui hết biết tui tên gì luôn (câu này là "đẩy" thêm nè he he...) ]