20 tháng 10, 2010

Thầy cô cũ (nhớ về thầy Võ Văn Nhiệm)

Thầy Nhiệm dạy môn Âm nhạc cho lớp tôi vào hai năm Đệ thất và Đệ lục. Học giờ thầy bao giờ cũng vui vẻ, thoải mái.
Những kiến thức về nhạc lý tôi có được là từ những bài học của thầy. Những bài hát sinh hoạt tập thể đơn giản, vui nhộn mà thầy đã dạy, tôi còn thuộc và nhớ đến tận bây giờ. Chúng ta cùng ôn lại vài bài nhé các bạn.
- Bài một:
“ Tang tang tang tình tang tính
Ta ca ta hát vang lên
Hát lên cho đời tươi thắm
Hát lên cho quên nhọc nhằn
Cùng nhau ta ca hát lên
Cho át tiếng chim trong rừng
Cho tiếng suối reo phải ngừng
Cho rừng xanh đón chờ ta... la...la...la...”


- Bài hai:
“Nào quây quần ta vui vui vui...
Ca hát với nhau chơi chơi chơi...
Rồi lên tiếng reo cười cười cười...
Làm vui thú bao người người người...

Nào ai từng trông thấy thấy thấy...
Nào ai dám vui reo reo reo...
Được trông thấy đuôi chuột chuột chuột...
Xỏ đuôi váy tai mèo mèo mèo...”

(Trong cuộc sống, tôi đã nhiều lần “Hát lên cho đời tươi thắm. Hát lên cho quên nhọc nhằn”. Nghe bài này ôi sao thèm một chuyến đi dã ngoại trong rừng cùng với bạn bè quá!)
........

Học môn Âm nhạc của thầy, tôi thích nhất là các bài kiểm tra luôn luôn dưới hình thức trắc nghiệm khách quan, chỉ cần khoanh, khỏi viết gì hết. Thi trắc nghiệm, mới đối với tụi nhỏ bây giờ, nhưng đối với các “tiền bối” của chúng thì đã cũ rồi đấy?
Nhớ lúc thầy dạy đến “dấu ngắt” trong bản nhạc, bọn tôi – mấy đứa ngồi bàn nhất quay qua ngắt vào tay của đứa ngồi kế. Thấy vậy, thầy “hứ” và nói: “Mấy nhỏ này, nói đến “ngắt” là nó ngắt liền hà. Ngắt vậy cho nhớ phải không?”. Nói xong thầy lại cười. Bây giờ, mỗi lần nhìn vào một bản nhạc là tôi lại nhớ đến người thầy dạy nhạc giản dị, vui vẻ; nhớ đến những bài học về khóa Sol, về nhịp, phách, về trường độ, cao độ, về dấu lặng, dấu ngắt,...
Vừa rồi, qua bài giao lưu “Gởi bạn Hữu Tâm” của Nguyễn Xuân Huy, trong tôi hiện lên hình ảnh một thầy Nhiệm không thoát khỏi cái vòng “Sinh, Lão, Bệnh, Tử” nghiệt ngã. Thầy ôi... em ứa nước mắt rồi... 
Thầy ôi... thời gian có bao giờ trở lại... :( :( :(
 
PhNga - Tối 18/7/2007

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét